top of page

Chữa lành và Tu tập

Chữa lành là sự xoa dịu, hoặc chuyển hóa một vết thương/một tư duy nhầm lẫn. Tu tập là tháo dỡ toàn bộ hệ thống bản ngã.
iai-academy-healing-cultivation

Chữa lành là đối diện nỗi đau và hướng đến sự đổi mới, tươi sáng, bình an và thiện lành.


Tu tập là vượt thoát nhị nguyên.


Mục đích của chữa lành là để vượt qua đau khổ, sự trầm cảm, ám ảnh nào đó trong quá khứ, và sống tiếp an vui.


Mục đích của tu tập là để đạt tới trạng thái nhìn nỗi đau và mọi ám ảnh cũng bằng như niềm vui. Không phải vô cảm, mà là trí tuệ vượt khỏi vô thường.


Chữa lành có thể cần các công cụ khác nhau, càng ngày các công cụ chữa lành càng phong phú. Có thể liệt kê như: thôi miên hồi quy, reiki, tarot, năng lượng vũ trụ…


Tu tập chỉ cần một công cụ duy nhất - cũng là công cụ buộc phải đi qua: chính mình. Chỉ có con người mới có khả năng tu tập. Chỉ thông qua thân người thì trạng thái niết bàn mới được chứng ngộ.


Chữa lành là chữa khỏi tình trạng của vết thương. 


Tu tập là tróc rễ tận gốc thứ gây ra vết thương.


Chữa lành là liều thuốc giảm đau của tây y xoa dịu triệu chứng. Thoải mái tức thì nhưng có thể để lại hệ quả lâu dài.


Tu tập là liều thuốc đông y công phá vào nguyên nhân của căn bệnh. Cần kiên trì và tin tưởng để bình thản đối diện giai đoạn “công thuốc”, chỉ xảy ra khi đang tróc dở tận gốc. (Công thuốc là thuật ngữ đông y, chỉ giai đoạn mà hiệu quả của thuốc bắt đầu, những độc tố được kích trổ ra dày đặc, sau đó sẽ giảm dần và hết bệnh tận gốc).


Khi chữa lành xong, điều bạn nhận được là sự thoải mái, nhẹ nhàng, thanh thản và an yên.


Khi tu tập thực chứng, điều bạn nhận được là sự khai mở trí tuệ, chạm vào sự thật. 


Vì sao tôi so sánh chữa lành với tu tập? 


Vì kỷ nguyên thức tỉnh hiện tại đang đưa rất nhiều người đến với thế giới tinh thần cao hơn. Tuy nhiên, bước vào thì dễ nhưng để duy trì hành trình này cần có một nội lực trí tuệ và khát khao vượt thoát. 


Nếu bạn đến với hành trình này vì một nỗi đau nào đó cần nguôi ngoai, một hành trình sống giản dị và thoải mái hơn cần được thay đổi, hay đơn giản hơn là một lối thoát cho cuộc sống cũ, thì bạn nên tiếp cận nhẹ nhàng với các phương pháp chữa lành và làm mới năng lượng sống mỗi ngày.


Nếu như bạn đã đạt đến ngưỡng cửa cảm nghiệm nhân sinh, đạt đến chiều sâu của kiếp sống, chiều rộng lớn của nhân loại, có lẽ bạn sẽ cần bước tới tiến trình buông bỏ hệ thống bản ngã, để tiến đến nguồn trí tuệ vô biên liên thông với vũ trụ. 


Nghe thì có vẻ hấp dẫn, nhưng hệ thống bản ngã sâu dày không phải nói muốn buông là buông. Bạn cần một nội lực và sự thấu đáo sâu sắc đối với tiến trình lột vỏ kén này. Bạn sẽ không chiều theo cái tôi nào để chọn một tiến trình thiện lành dễ dãi. Bạn nhàm chán với cả sự bình an và những lời khen ngợi. Bạn coi thường sóng gió và yêu chuộng những nhận thức vượt khỏi tư duy thông thường. Đấy là lúc bạn cần hành trình tu tập thực sự. Một tiến trình bước vào chính mình, phá vỡ những tường thành bản ngã sâu dày tinh vi, để giải phóng mình khỏi nghiệp thế gian, và đạt đến trí tuệ vô biên, sống đời rực rỡ. 


Nếu bạn vẫn đang chữa lành một cách sâu sắc, và không dừng ở đó, bạn từng ngày nhận ra và buông xuống những ngớ ngẩn của bản ngã, tháo gỡ những dính mắc bởi sự thấu hiểu tận cùng chứ không phải tháo gỡ bằng những tác ý trên bề mặt ý thức, thì khi đó, bạn đích thực là đang bước vào một hành trình tu tập thực chứng.


Hành trình tiến đến nhận thức cao hơn mỗi ngày - một hành trình dài hơi và không dễ dàng theo đuổi. Hành trình dành cho những người đã thực sự nhàm chán tư duy phân cực, lối sống nhị nguyên đầy phân biệt của thế gian. Những người mà nghe ngợi khen không cần hãnh diện nghe miệt thị không quá bất ngờ, đây mới là những người đã thực sự có nội lực tu tập và phù hợp với hành trình tiến sâu hơn vào hệ thống bản ngã tinh vi.


 Hành trình không dành cho những người vẫn còn yêu chuộng sự vỗ về, ca tụng lẫn nhau để được vuốt ve bản ngã, rồi gọi đó là yêu thương nhau vô điều kiện.


Khi đã có chút nội lực tu tập, bạn ắt sẽ đơn giản nhìn ra tình yêu thương thật sự sẽ vô cùng khác biệt với kiểu cách yêu thương bằng ve vuốt và ngợi khen, bảo bọc nhau như thế nào! 


Yêu thương thực sự là loại tình yêu thuần khiết của trí tuệ vô lượng. Là tình yêu có thể nhìn thấu tâm can đối phương mà vẫn không mảy may dao động. Là loại tình yêu có thể làm những việc mà người thường không dám làm, bởi kẻ còn sống trong tầm thường không thể nào hiểu được tư duy của người đã vượt thoát nhị nguyên.


Đó chính là cái tuệ của người thâm sâu. Không dành cho những ai còn yêu chuộng hình thức và ưa nhẹ nhàng, tâng bốc.


Bản ngã thâm sâu khó dò, vì thế ma trận thế gian chưa bao giờ dễ dàng bước qua.


Tu tập thực chứng thật sự cần chữ nhẫn vô biên với chính mình và với nhân loại đầy thị phi thật giả lẫn lộn ngoài kia.


Tôi viết bài này để các bạn có thêm một cái nhìn phổ quát cho bức tranh thức tỉnh tâm linh rộng lớn hiện nay. Nhằm nhìn lại hiểu rõ chính mình đang ở đâu, phù hợp với tiến trình nào. Cần xác định rõ bản thân mới có thể chọn một hành trình phù hợp với xuất phát điểm và nội lực của chính mình. Tránh bước nhầm chỗ mà phí thời gian và công sức. Bởi hành trình buông bỏ bản ngã vượt thoát nhị nguyên chưa bao giờ dành cho những kẻ tự ái hoặc yêu chuộng an lành bé mọn.


Tâm linh thực sự là hướng con người ta đến giác ngộ khỏi những ngộ nhận, kiến tánh sự thật. 

Tâm linh không phải các năng lực chữa lành tạm thời.


Vậy, người hướng dẫn tâm linh cũng phải là người hướng đến sự tu tập. Không phải chỉ sử dụng thần thông nhằm đạt đến hào quang hay giúp chữa lành tạm thời, xoa dịu và củng cố các bản ngã vi tế.


Khi chạm vào sự thật, chúng ta đơn giản hiểu rằng tâm linh chính là cuộc đời. Một đời sống thuần tánh ngay từ thơ bé chính là một đời sống tâm linh. Tâm linh là nhận thức vượt ngoài nhị nguyên, ở đó sẵn sẽ có linh tánh, có hiểu biết rộng lớn vượt khỏi thân thể giới hạn. Vì vậy hiểu biết này chính là biểu hiện hiển nhiên của một người đạt đến đời sống tâm linh. Chứ tâm linh  không phải chỉ đơn giản là các sự việc kỳ bí hay các năng lực siêu nhiên.


Cũng như vậy, việc sử dụng các công cụ hỗ trợ để kết nối với các hiện tướng vượt ngoài thân vật lý là nhằm để tiến đến thấu hiểu sự thật, ngoài mục đích đó mọi thần thông đều vô nghĩa. 


Thức tỉnh chính là nhận ra có một đời sống nhận thức cao hơn vượt khỏi nhị nguyên, kết thúc luân hồi. 


Và sống tỉnh thức chính là đạt tới nhận thức cao hơn đó, và luôn vận hành đời sống tại đó. Chứ tỉnh thức không đơn giản là sử dụng vài ba công cụ tâm linh hay có nhiều kiến thức về vũ trụ, hay đọc hiểu được nhiều tư duy về tình yêu vô điều kiện và lối sống tỉnh thức. 


Việc đọc hiểu và thực chứng là hai công chuyện hoàn toàn khác nhau của nhận thức bên trong.

Comments


bottom of page